Bất chợt một tình yêu!
(...Mến tặng Hiền!, người Vinh yêu ...)
... em vẫn mãi kiêu kỳ và lặng lẽ
trôi bồng bềnh ngang qua cuộc đời ta
chút tình hồng rồi sẽ sớm phôi pha
hay lại kết cuộc tình ta bền chặt
anh hỏi: nhớ? em trả lời "không biết!"
ta mong thương, sao em cứ lạnh lùng
đến bao giờ tim có nhịp đập chung
cùng nồng ấm, vui buồn và sướng khổ
em đã cứa tim anh hằng trăm nhát
để đêm về âm ĩ những vết thương
đó là duyên hay ngộ nhận đời thường
đó là phận hay đời ta phiêu lãng
em đã trót yêu ai hay vô cảm
em vẫn đây mà anh thấy xa xôi
đến chiều nay khi Vinh gặp Hiền rồi
Vinh chắc chắn Hiền đây thêm...khó ngủ (hihi)
bởi vì sao? vì không bao giờ đủ;
gặp một lần Hiền muốn gặp lần hai,
thêm lần hai Hiền sẽ muốn gặp hoài
mà bên mãi thì ta thành tri kỹ.
yêu Vinh đi sao phải còn suy nghĩ
để khi buồn Vinh sẽ tặng Hiền thơ
để đêm về đôi ta bớt bơ vơ
để trống vắng sẽ lùi vào sâu lắng
chiều ngày nay cũng sẽ là định mệnh
tìm một người trong vô vọng mong manh
ôi thời gian còn không cố trôi nhanh
để ta gặp một người quen..."rất lạ"
______
đêm 07/07/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Vinh18+ thân mến !, blog "Chia sẽ nhé !" của bạn vừa có một vài nhận xét mới như sau: